Ngô Thúy Nga – Vietmec – Nơi chúng con trưởng thành

Tôi sẽ mở đầu câu chuyện bằng câu chào quen thuộc của tôi khi gặp mọi người: “ Hế lô các tình yêu ” kèm theo động tác dơ tay vẫy như hoa hậu thân thiện hiiiiii.
Mọi người biết tại sao tôi có cách chào như thế không và nó có từ bao giờ? Tôi và các bạn sẽ ngược lại dòng thời gian lật tìm quá khứ của tôi nhé!
Với các bạn trưởng thành là gì? Còn tôi vẫn đang tập đi dò dẫm từng bước để hoàn thiện mình. Tôi nghĩ trưởng thành có 2 ý là: mình từ khi sinh ra đến nay được gọi là trưởng thành về thể xác. Còn thứ 2 trưởng thành về tâm hồn nữa, hoàn thiện chính mình.
Tôi kể bạn nghe: Nhớ ngày đầu tôi bước chân đến BỆNH VIỆN ĐA KHOA YHCT QUÂN DÂN 102 để phỏng vấn. Trước mắt tôi mọi thứ vẫn còn đang tu sửa, ngổn ngang mọi thứ. Tôi tự hỏi có thật ở đây hoạt động bệnh viện không ? Hay chỉ là nơi như cái nơi tôi mới qua phỏng vấn chỉ mượn cơ sở rồi lại tư vấn linh tinh? Nhưng khi được anh người đầu tiên khi tôi bước vào viện và đó không ai khác là anh Cường, anh nở nụ cười thân thiện và nhẹ nhàng hỏi: Em đến phỏng vấn à? Em hẹn mấy giờ? Em ngồi chờ bạn ấy nhé. Trời ấn tượng trong tôi là người đó thật thân thiện tôi cũng thích cái môi trường có nhiều cây xanh ở đó làm tôi để ý, tôi yêu thích màu xanh. Và rồi tôi được gặp chị tôi vẫn trêu đùa nói là tôi được gặp người đàn bà quyền năng haaaaaa đó là Mrs Hằng. Khi được chị phỏng vấn cảm giác rất thoải mái chị em cùng nhau trao đổi tôi thấy ấn tượng, tôi choáng ngập với mọi thứ toát ra từ người “đàn bà” đó. Sau đó tôi quyết định đầu quân về BỆNH VIỆN QUÂN DÂN 102 cái tên thân thương mà tôi thường gọi. Nhớ lại ngày đầu được đi làm tại đây là buổi xuống học tại FAVINA tôi được đi ké xe cùng các bác, các anh, các chị xuống dưới đó. Dù ngồi như thóc ngâm tôi cũng cảm nhận được tình cảm của mọi người với tôi, trò chuyện hỏi han. Và đến đó gặp điều dưỡng nhiệt tình hướng dẫn cách thức làm việc công việc của một điều dưỡng như thế nào tại môi trường này. Và đặc biệt được cùng mọi người tham gia bữa tiệc chúc mừng sinh nhật chị Sơn. Tôi ấn tượng từng thứ một.
Và khi quay lại BỆNH VIỆN QUÂN DÂN 102 buổi đầu làm việc được cùng các thành viên setup từng thứ tôi thấy như mình đang chuẩn bị cho ngôi nhà của mình vậy, từng chút một sao cho nó gần gũi thân thuộc với mình như ngôi nhà cũ của tôi nơi mà tôi từng trêu đùa gắn bỏ cả tuổi thanh xuân ở đó. Bạn biết đấy rời bỏ ngôi nhà đã từng gắn bó với mình gần 10 năm thì như thế nào? Tiếc nuối đúng không? Quá nhiều cảm xúc lẫn lộn đan xen trong tôi. Và tôi tự nghĩ khi rời đi đến môi trường khác sẽ khó khăn để hòa nhập vì mình được gọi là bà già. Nhưng không ngờ khi được làm việc, tiếp xúc với các thành viên trong bệnh viện tôi thấy thân thương, tình cảm như những người thân ruột thịt. Các bạn không phân biệt đông y hay tây y cùng nhau giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau. Nhớ ngày đó khi gặp các bạn tôi nhớ cái mùi thuốc bắc đó tôi thường trêu các bạn: Sao các em thơm thế? Tôi hít hà mùi thuốc đó chỉ sợ nó bay mất khỏi tôi. Và rồi khi tôi được lên phòng thuốc hỗ trợ cùng mọi người tôi khoe ngay: Hôm nay chị được đắm mình trong mùi thuốc đó rồi cười như được mùa vậy. Và ở đây các em giúp tôi hiểu được đông y là gì? Nó tốt như thế nào? Còn lúc trước ư tôi luôn mơ hồ và có cái nhìn không thân thiện với ngành nghề này. Thế là tôi đã dần trưởng thành từng bước một để hoàn thiện mình. Nếu không có môi trường này môi trường BỆNH VIỆN QUÂN DÂN 102 thì tôi còn non trẻ và mơ hồ quá. Đây là nơi giúp tôi không chỉ hoàn thiện bản thân với kiến thức chuyên môn mà còn nhận được những tình cảm chân thành gần gũi từ mọi người. Đặc biệt là hôm Bệnh viện đón trung thu được đón Sếp Bằng đến tham gia. Tôi đã nghĩ trong bụng chắc sếp thì khó tính lắm không thân thiện đâu. Nhưng tôi đã nhầm sếp rất gần gũi còn sang nâng ly cùng các tiểu yêu chúng tôi, hội những thành viên nhí nhố ngồi với nhau và tôi còn được tiếp xúc với các bài vè về rượu: Lá má to bằng lá sen, con chuột to bằng con chó…. Thật hạnh phúc và ấn tượng. Qua đây thấy không có sự phân biệt cấp trên cấp dưới khi ngoài giờ làm việc đều thể hiện hết mình.
Đấy là khi ăn chơi vậy còn khi làm việc thì sao ư? Chúng tôi luôn quan niệm, tự nhủ với bản thân mình luôn coi người bệnh đến với mình như những người thân ruột thịt cần được hỗ trợ.
Hàng ngày được gặp các cô, các bác, anh chị đến thăm khám: nghe chia sẻ và cảm nhận của mọi người về các CBNV, bệnh viện quân dân 102 thấy thật vui. Nhìn mọi người nở nụ cười trìu mến mà ấm lòng những người thầy thuốc như chúng tôi.
Thật lòng không mong gì hơn chúc tập đoàn VIETMEC ngày càng phát triển lớn mạnh, mang sứ mệnh cao cả của mình đến những vùng sâu vùng xa để mọi người được trải nghiệm dịch vụ y tế tốt nhất.
Người dự thi:  VM56: Ngô Thúy Nga – Đơn vị Bệnh viện 102

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tải về ứng dụng

Ứng dụng Chăm sóc sức khỏe cho gia đình bạn

Mỗi ngày bận rộn trôi qua, chúng ta lại vô tình lãng quên tài sản quý giá nhất của mình: Sức khỏe. Hãy để VIETMEC trở thành một cánh tay đắc lực chăm sóc và gìn giữ tài sản đó cho bạn và cả gia đình.

Tải ngay cho IOS Tải ngay cho Android