Nguyễn Thị Lan Hương – Vietmec – Nơi chúng con trưởng thành
Sau một tháng học tập và làm việc ở bệnh viện – 1 khoảng thời gian không quá dài nhưng cũng đủ để em có thể cảm nhận được đây là một môi trường làm việc chuyên nghiệp, kỉ luật và luôn có những cơ hội tốt để em có thử sức và trau dồi bản thân.
Ấn tượng đầu tiên của em thì đây thực sự là một bệnh viện rất đẹp với kiến trúc được thiết kế hiện đại, dễ dàng tạo cho mọi người 1 thiện cảm tốt để có thể an tâm gửi gắm sức khỏe – tài sản lớn nhất của mình cho những vòng tay đầy yêu thương của các vị bác sĩ, y tá đang công tác tại bệnh viện.
Bên cạnh đó diều làm em thấy trân trọng hơn thì đây dường như không chỉ là nơi làm việc mà còn chính là ‘’ngôi nhà thứ hai’ – nơi gắn kết những con người vốn xa lạ trở nên thân quen, gần gũi vô cùng. Tự lúc nào không hay, chúng em lại có them những người anh/chị, bạn bè kề cạnh, sẻ chia những buồn vui, khó khan trong công việc cũng như cuộc sống; là những khoảnh khắc vui đùa, than vãn sau những giờ làm việc căng thẳng; là những lần cùng nhau đi ăn, đi xem phim để quên hết sự đời….Ắt hẳn điều này chúng ta sẽ không thể mua được bằng tiền hay bất cứ thứ giá trị giả tạo nào khác mà nó được xây dựng lên từ tình người, từ chính trái tim chân thành nhất của các vị ‘’ anh hùng’’ áo xanh đầy yêu thương của Bệnh viện đa khoa y học cổ truyền Quân dân 102.
Và có lẽ, hơn tất cả, thành công thực sự to lớn và có giá trị nhất đối với em rút ra từ môi trường này chính là sự thay đổi bản thân cũng như những ‘’kho báu vô giá’’ mà em đã gặt hái được trong suốt thời gian công tác ở bệnh viện. Trước khi đến với công việc này, em chỉ là 1 cô gái 23 với đầy sự mông lung giữa cuộc đời. Chính sự tự ti, không cương quyết đã khiến em mất 1 khoảng thời gian để có thể ngồi lại và suy ngẫm về những gì mình đang có. Thực sự, 23 tuổi, chưa hẳn là 1 độ tuổi đủ cứng rắn để đương đầu với mọi bão tố của cuộc đời. Thế nhưng, 23 lại chính là 1 con người trưởng thành bị vây xung quanh quá nhiều áp lực đè nén bắt buộc ta phải đứng lên để chiến đấu không chỉ cho bản thân mà còn vì những người yêu thương. Chính vì vậy, em quyết định tìm hiểu 1 cách nghiêm túc về những dự định, ước mơ vẫn còn đang dang dở để không bị lãng phí 1 giây phút quý giá nào của cuộc đời nữa. Và rồi em đã tìm đến được Bệnh viện Quân dân 102- nơi đã khơi dậy được trong em những khát khao mãnh liệt về 1 người ‘’ anh hùng’’ với những khả năng tuyệt vời góp phần tạo nên 1 xã hội văn minh, khỏe mạnh.Được học tập và làm việc ở đây e cảm thấy rất may mắn và tự hào.E đã có thể hòa nhập với 1 môi trường hoàn toàn mới, tiếp cận được với những cơ hội tốt để rèn luyện bản thân, học hỏi được những kiến thức vô giá trong ngành và đặc biệt em đã thực sự chiến thắng được chính bản thân, tự tin, dám đương đầu với mọi thử thách phía trước.Ngoài việc kiếm thu nhập cho cuộc sống thì bệnh viện đã giúp e trưởng thành hơn rất nhiều.Những ngày tháng sau còn dài, em luôn muốn sẽ mãi trở thành 1 phần không thể thiếu , góp phần xây dựng 1 tập thể lớn mạnh , cùng mọi người và bệnh viện cống hiến hết mình vì xã hội và cả tương lai sau này.
Người dự thi: VM57: Nguyễn Thị Lan Hương – Đơn vị Bệnh viện 102
Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!