Thư gửi mẹ
Kính gửi: Mẹ thân yêu của con.
Con biết rằng bây giờ mẹ đang lo cho con rất nhiều, con hi vọng bức thư này sẽ đem đến sự an tâm của mẹ dành cho con gái của mẹ nhiều hơn.
Tháng 03/2020 con quyết định nghỉ việc. Con rời bỏ đi một môi trường đối với những người mong muốn cuộc sống ổn định thì đây thực sự là một môi trường tuyệt với. Không những là môi trường giáo dục, môi trường văn hóa doanh nghiệp cũng tốt mà thu nhập cũng cao. Tại thời điểm này, lương của con cũng gấp đôi so với bạn học cùng và rất nhiều bạn cùng chăng lứa khi mới ra trường với con . Mẹ ngăn cản con, khuyên con rất nhiều, nhưng rồi mẹ vẫn ủng hộ con khi con có lời mời sang một công ty mới. Con cảm ơn mẹ nhiều lắm. Nhưng tiếc rằng, Công ty mới đó lại không thể tồn tại trong đợt dịch Covid vừa rồi, và phải giải thể, trong khi con còn chưa kịp nhận viêc thì công ty đã đóng cửa rồi mẹ ạ. Các sếp công ty cũ vẫn thỉnh thoảng nhắn tin cho con hỏi có muốn về lại không? Nhưng con vẫn từ chối và muốn tìm một môi trường mới phù hợp hơn. Con đã nói dối mẹ rằng: “ Công việc của con vẫn tốt”, nhưng 2,5 tháng ấy, có tháng thì dịch hạn chế ra đường, tháng thì con đi tìm việc. Con cũng trúng tuyển ở một số công ty với mức thu nhập cũng tốt nhưng con đã từ chối, bởi định hướng lựa chọn môi trường làm việc của con. Thời gian này thực sự khó khăn, con bị xoay vào vòng xoáy “Cơm-áo- gạo – tiền” và áp lực từ gia đình. Mẹ biết không, mỗi lần gọi điện về nhà, con luôn vui vẻ, luôn để mẹ thấy con gái của mẹ vẫn ổn, nhưng khi ngắt điện thoại, con lại ngồi khóc, con thấy mình quá kém cỏi mẹ ạ. Nhưng mẹ yên tâm, con sẽ nói cho mẹ biết mọi việc khi con đã ổn định. Con muốn mẹ tin tưởng cho con, đừng suy nghĩ và lo lắng cho con nhiều quá, bởi: “Con sẽ làm được thôi!!!”
Giữa tháng 6/2020 nhận email thông báo trúng tuyển của 5 công ty, Con đã đắn đo rất nhiều, lựa chọn nơi nào để có thể sải cánh vươn lên? Lựa chọn “một môi trường nào mà con thực sự thấy yêu thích? Và nơi con chọn đó chính là gia đình Vietmec- ngôi nhà thứ 2 của con.
Chắn chắn mẹ sẽ hỏi : “Lý do tại sao đây lại là ngôi nhà thứ 2 của con đúng không ạ? ”. Bởi đơn giản người con gặp khi phỏng vấn là người mà cho con nhiều năng lượng tích cực hơn nữa, là một tấm gương mà không chỉ con mà tất cả những người phụ nữ hiện đại đều hướng tới, là người chẳng đặt cho con câu hỏi gì về công việc nhưng lại vẽ được cho con mục tiêu cuộc sống- “Em phải cảm ơn chị Hằng rất nhiều vì chị chính là tấm gương mà em có thể noi theo”. Và hơn thế nữa đó là những anh chị đang làm việc cùng con nữa ạ.
Rồi ngày nhận việc đến, mẹ biết không, trong những giây phút đầu tiên tại Vietmec, con như một đứa em xa nhà đã lâu, mọi người quan tâm con nhiều lắm, hỏi thăm và tạo cho con cảm giác vô cùng thân quen. Còn nhớ, sau khi giới thiệu tên với mọi người, đâu đó các anh chị nói rằng: “Cuối cùng Thanh Xuân cũng đến với Vietmec vào sinh nhật lần thứ 10”. Trước giờ con luôn hãnh diện với tên mà bố mẹ đặt cho: Thanh Xuân – một cái tên mà ai cũng mong muốn trở về, một cái tên mang nhiều mộng ước của tuổi trẻ, và một cái tên…vv.
Người thứ 2 con làm việc trực tiếp và ấn tượng đó chính là chị Hiền- sếp của con hiện tại. Chẳng biết như thế nào, làm chuyên viên nhân sự được 14 ngày thì con được chị nhấc sang thư ký giám đốc- vị trí mà con chẳng bao giờ nghĩ tới mình sẽ theo đuổi. Vậy mà,qua sự chia sẻ của chị về công việc của thư ký làm con vô cùng hứng thú, đơn giản vì con muốn lớn hơn nữa thì con cần làm nhiều hơn, con muốn làm quản lý nhân sự thì con phải biết việc của nhân viên mình đang làm gì, và đặc biệt hơn là con được tiếp xúc với những anh chị đi trước giàu kinh nghiệm, có năng lượng tích cực, và rất giỏi để con có thể học tập theo, được mở ra những cơ hội tuyệt vời mà không phải ai cũng nhận được. Chị Hiền đã tự tin nói với sếp Tổng: “1 năm nữa con sẽ là ai? ”. Khi nghe được câu trả lời của chị, trong đầu con có hàng tá câu hỏi:
– Tại sao chị lại có thể khẳng định như vậy, trong khi bản thân còn chưa tiếp xúc công việc trực tiếp với chị Hiền ngày nào?
– Tại sao chị lại tin tưởng mình như vậy?
– Tại sao chị lại cho mình cơ hội như thế?
– ……
Con người ta sợ nhất là không có cơ hội để phát triển, còn con thì được cho những cơ hội mới vô cùng tuyệt vời. Con sẽ nắm chắc cơ hội này để con có thể tốt hơn nữa. Đây là những đồng đội cùng ban kinh thư của con nè:
Trời ơi, các chị yêu quá cơ, thiếu nhân sự trong nhóm nhưng kiểu gì cũng phải gắn thẻ vào mới đủ đội hình cơ. Cơ mà con vẫn là 01 con gấu tròn béo mập của các chị đứng dưới bức ảnh đó ạ.
Tròn 01 tháng thử thách tại vị trí thư ký Giám đốc, con di chuyển làm việc tại 3 đơn vị của công ty (Hà Nội có 4 đơn vị thì con đã đi 3 nơi rồi đó ạ). Đơn vị nào cũng vui vẻ, hòa đồng giống như anh chị trong nhà đó. Đến mỗi đơn vị, con được học hỏi nhiều lắm luôn, con biết đến các đầu bệnh, biết triệu chứng bệnh, biết các phương pháp dân gian hỗ trợ điều trị bệnh nữa nhé…. Và thêm cả cách để giải quyết các vấn đề khi mà chỉ có câu hỏi và tự con phải tìm ra câu trả lời, chứ không thụ động hỏi cách làm đâu. À, có đơn vị có không gian đẹp và thích lắm ạ, con hứa sẽ dẫn mẹ tới đó để biết nơi mà con đang làm việc nha. Dù là biết con sẽ học làm tại nhiều vị trí nhưng con cũng không nghĩ rằng mình lại được học sớm như vậy. Hai tuần đầu tiên làm thư ký, con học về các đầu bệnh, tuần thứ 3 thì con học nghiệp vụ kế toán ( thực sự học nghiệp vụ kế toán trong 1 tuần làm con hoang mang lắm, chẳng có kiến thức gì, chẳng làm bao giờ mà học phải gấp rút trong 1 tuần). Tuần cuối cùng của tháng 7 thì con lại học chăm sóc khách hàng tại một đơn vị khác. Nói chung là trong 3 tuần thì học nhiều cũng được, mà nghĩ lại đang học chính là gì thì con cũng chưa biết luôn cơ.
Mẹ đang hỏi con tại sao mỗi tuần học một kiến thức khác nhau đúng không ạ? Và mẹ cũng đang hỏi tại sao phải học kế toán và chăm sóc mà không phải liên quan đến giấy tờ thủ tục?
Đúng vậy đó mẹ ạ, ban kinh thư của Vietmec không phải chỉ đề làm các giấy tờ hành chính thông thường, mà ở đây sẽ đào tạo ra các quản lý tương lai đó mẹ. Con tự hào khi có cơ hội và trở thành thành viên của “Team Kinh thư”. Chính vì thế trải nghiệm làm việc tại các vị trí sẽ giúp ich cho con sau này nhiều lắm chứ ạ.
Những ngày cuối cùng của tháng 7/2020 con có quyết đinh chính thức đi công tác tại Quảng Ninh. Chính vì vậy con cần nắm được công việc của nhân sự tại chi nhánh, hóa ra 1 tháng vừa qua là con đang chuẩn bị hành trang cho nhiệm vụ đầu tiên đó mẹ ạ. Chuyến công tác tại Quảng Ninh này, có lẽ làm cho con trưởng thành nhanh nhất. Đây là cơ hội cũng chính là thách thức của con tại vị trí mới này.
Ngày 30/07, con gái của mẹ đã đặt chân tại mảng đất Quảng Ninh. Đây là video mà cả công ty dành thời gian để chúc cho con trong chuyến công tác. Xem video mẹ cũng thấy được nơi con đang làm việc tuyệt vời như nào rồi đúng không ạ:
Hai ngày đầu làm việc tại Quảng Ninh, con vẫn ngỡ công việc màu hồng, mình sẽ phát triển chi nhánh đi lên thật tốt, đưa em út này lớn hơn và lớn hơn nữa. Từ 01/08 con chính thức làm “bá chủ ” tại chi nhánh, không phải do con lạm dụng quyền hành gì cả, mà đơn giản vì có một mình con tại đơn vị, một chiến sĩ chiến đấu trên 1 chiến trường, con vừa làm công việc của kế toán, vừa làm công việc của kho thuốc, vừa làm công việc của thư ký. Ở nhà bố mẹ uống thuốc Nam nhiều lắm, nhưng con chẳng biết đó là vị thuốc gì. Bước vào kho thuốc gồm mấy trăm vị thuốc, con chẳng biết để bốc hơn 30 vị thuốc tốn biết bao thời gian. Thời gian đầu, ban ngày thì con làm kế toán, làm thư ký, buổi tối con bốc thuốc thang cho khách. Và ban đêm thì sắc thuốc cho khách. Những ngày đầu tiên ấy, con mất 4 tiếng đồng hồ mới bốc xong 1 đơn thuốc sắc đó mẹ, vừa hết giờ làm việc là chạy lên bốc thuốc cho kịp. Nhưng thời gian đó chỉ mất một tuần đầu tiên thôi ạ, rồi thời gian bốc thuốc từ 4 tiếng còn 3 tiếng, 2 tiếng, 1 tiếng, có khi nhanh chỉ mất 30p thôi mẹ ạ. Giờ đây con nhớ nhiều vị thuốc hay bốc lắm đó mẹ, những loại chỉ dùng để tắm điều trị về da như: đơn đỏ, lá trầu, bồ công anh, mật nhân, xuyên tâm liên, hoàng bá nam. …. Và con biết nhiều vị thuốc từ những cây xung quanh chung ta lắm: Tạo giác thích- cái tên nghe thật mỹ miều, nhưng lại chính là gai bồ kết đó ạ, gai này đâm vào tay là cảm giác phải nói “phê ” luôn đấy ạ.
Mọi người hỏi con có sợ khi mà một mình sống trong một căn nhà 4 tầng biết bao nhiêu phòng, mà còn là ngủ trên giường bệnh không? Con sợ lắm chứ mẹ, giữa một mảnh đất chẳng có bạn bè người thân, chỉ một mình con ở đó. Khi kết thúc công việc cũng 8-9h tối rồi, có khi là đến 1-2h sáng nữa chứ, con cũng muốn đi dạo xung quanh xem phố phường như nào, mà con chẳng dám ra bên ngoài. Hạ Long khác Hà Nội mẹ ạ, tối chẳng có mấy người ra khỏi nhà đâu, một mình con đi trên 1 con đường đấy ạ. Nhưng con nói với mọi người rằng con sợ thì đâu có được gì đâu, chỉ làm cho mọi người càng lo lắng về con thôi ạ. Mà thực sự con chỉ cô đơn khi về đêm thôi, mà cả ngày làm việc mệt nhoài thì đêm nhắm mắt là ngủ được thôi mẹ ạ. Bây giờ về Hà Nội rồi, dù thuốc chưa biết nhiều loại nhưng nhìn thuốc của bố con đang dùng, con biết đấy là vị gì rồi đấy mẹ nha.
Giới thiệu với mẹ, đây là vệ sĩ đầu giường khi con ngủ ạ, có anh ý trông là con ngủ ngon lắm luôn. Nhìn ảnh này thì chỉ sợ người thôi, chứ sợ gì mà nữa mẹ nhỉ?
À chỉ có 1 đêm anh ý dọa con sợ lắm luôn ý, con mơ thấy ác mộng, mở mắt ra thì thấy anh ý vẫn đang cười với con, rồi trong phòng lại mất điện nữa chứ. Nhìn hỉnh ảnh ngoài cùng bên tay trái, một nửa là bộ hài cốt, còn một nửa là người nhìn thật đáng sợ. Nhìn bức ảnh cũng có lúc đáng yêu, nhưng cũng có lúc sợ mất dép luôn đó ạ, hihi
Tuần thứ 2 làm việc, với cường độ công việc dày đặc, con vẫn phải dành thời gian để bổ sung thêm nhân sự kế toán. Ngày phỏng vấn cũng 6-8 ứng viên đó ạ. Chẳng biết do nguồn nhân sự tới hay do con phỏng vấn yêu cầu cao, mà thực sự tìm được một nhân sự không hề dễ chút nào mẹ ạ. Ở đây con có quyền đưa ra quyết định, dù chưa phải quyết định cuối cùng nhưng con được lựa chọn đồng nghiệp cho mình, được quyết định phần nào công việc tại chi nhánh. Ở tuần này, con học được nhiều kỹ năng lắm đó mẹ, bởi con đã coi đơn vị này là của con, là gia đình mới của con từ khi nào cũng không biết. Chính vì vậy để lựa chọn thành viên mới bước vào nhà của con thì phải thực sự kỹ lưỡng chứ ạ.
Hơn một tuần tuyển dụng và phỏng vấn, cuối cùng cũng lựa chọn được 1 vị trí kế toán hỗ trợ công việc cho con- đó là chị Phương. Chị Phương không phải người giỏi nhất, cũng chẳng phải người xinh nhất trong số ứng viên đã phỏng vấn, nhưng đây là người mà con có thể đào tạo được mẹ ạ. Một người có gia đình, chưa từng đi làm ở đâu, con tin chị Phương sẽ là người có trách nhiệm trong công việc, là người mà ham học hỏi tại môi trường mới. Chỉ đơn giản về sắp xếp thời gian cho nhân sự mới nghỉ để làm hồ sơ mà con học được cách tối ưu thời gian trong công việc. Con cho nhân sự nghỉ 1 ngày để làm hồ sơ, nhưng chị Hiền đã cho con thấy như thế chưa hẳn là tối ưu. Công chứng hồ sơ có hết 1 ngày không? Có hết nửa ngày không? Có hết 2 tiếng không?…. Con thấy tuyệt vời lắm mẹ ạ, ở đây các sếp không hề yêu cầu con phải làm thế nào, mà chỉ đặt ra câu hỏi để con tự suy nghĩ, tự mình trả lời câu hỏi thì con cũng đã chín chắn hơn nhiều rồi.
Sau 3 ngày học việc, con thực sự phải cân nhắc khá là nhiều, con thất vọng với nhân sự mà con đào tạo, không phải là kiến thức, kinh nghiệm, kỹ năng hay là tư duy, mà đó là bởi thái độ. Khi tốc độ làm việc yêu cầu nhanh hơn, con luôn hỏi tại sao lại chậm như vậy? Chị có điểm gì chưa hiểu rõ? Chị có điểm nào làm chưa tốt?… thì chị Phương không trả lời. Đêm ngày thứ 3 đó (con nhớ là ngày 13/8 con đã chẳng thể ngủ được vì suy nghĩ vấn đề nhân sự, con nhìn nhận lại bản thân mình đánh giá nhân sự có đúng chưa? Vậy là con quyết định dành 30p đầu giờ sáng ngày hôm sau để trao đổi thẳng thắn với nhân sự. Học việc, thử việc là quảng thời gian vô cùng quan trọng để doanh nghiệp đánh giá một nhân sự, chính vì vậy con cũng chẳng dùng từ hoa mĩ nào, nói thực sự ra thì với chị Phương con vẫn rất luôn nghiêm túc và kỷ luật.
– “Em thực sự thất vọng về 3 ngày học việc của chị. Những việc chị làm và ngay cả thái độ của chị, em thấy không hài lòng một chút nào. Tất cả không đáp ứng được yêu cầu nào khi em trao đổi phỏng vấn với chị…… Và nếu chị tiếp tục như thế này thì em không thể cho chị thêm một cơ hội nào khác nữa……”
Con nói rất nhiều, cũng bởi vì áp lực của con khi đó: phải chọn đúng người có thể làm việc khi không có con ở đây. Qua buổi nói chuyện ngày hôm đó, con cũng hiểu hơn vấn đề nhân sự đang gặp phải, tiếp tục thử thách nhân sự trong 1 tuần đầu tiên làm việc và “Nếu sau một tuần em không thấy được sự cố gắng của chị trong công việc thì chúng ta cũng sẽ dừng hợp tác tại đây”.
Một tuần học việc cũng đã kết thúc, kết quả chưa thể như con kỳ vọng, nhưng con thấy được sự cố gắng của nhân sự rất nhiều trong một tuần. Sau 2 tháng, con tự tin khẳng định nhân sự mà con đào tạo có thể làm được 8-90% công việc mà con đang làm tại chi nhánh. Trong 1 tuần từ ngày 10/8-17/8, đơn vị Quảng Ninh được thưởng đạt doanh số 4 lần mẹ ạ. Con nhìn thấy được r có tia hi vọng nào đó tại đơn vị mà hiện chỉ có 1 bác sĩ và 2 nhân viên. Bác sĩ Thái có chia sẻ: “Lâu lắm rồi chi nhánh mới được thưởng cháu ạ”. Người ta có câu: “Trăm đồng tiền công không bằng một đồng tiền thưởng” quả không sai đó ạ, khi được thưởng, được động viên, được khen thì dường như tinh thần làm việc của mọi người lên cao rất nhiều. Hai tháng làm việc có những ngày chi nhánh không có một đồng doanh số nào, nhưng có những ngày doanh số lại tăng đột biến. Mọi người đều cố gắng để tạo ra doanh số, có những ngày nghỉ mà bác sĩ ở nhà cứ nửa tiếng lại chạy qua đơn vị 1 lần luôn đó, vừa về được lúc thì bệnh nhân lại ghé qua. Nhưng bác sĩ chẳng có câu nói nào phàn nàn khi đây là ngày nghỉ đâu ạ, bác còn bảo với con: “Có khách cứ gọi cho bác nhé”.
Quãng thời gian ấy thực sự ngắn ngủi, nhưng cũng đủ để cho con thật nhiều tình cảm với mọi người, cũng đủ cho con lớn lên thêm một chút nữa. Những khách hàng/bệnh nhân tới thăm khám, phần nào đó giống như người thân của con vậy, con tư vấn, chăm sóc, tương tác với khách thực sự gần gũi. Khi có chút tiến triển có khi còn mừng hơn người bệnh, khi bệnh nhân lâu khỏi còn lo lắng nhiều hơn người thân của họ. Nghề y thực sự cao cả lắm mẹ ạ, nhận được tin nhắn cảm ơn của khách hàng, mà trong lòng con thấy tự hào biết mấy.
Lần đầu tiên trong cuộc đời, con biết đến tiếp thị offline, trước đây mới chỉ làm fanpage, viết bài đăng, seeding…. Nhưng những ngày tháng ấy của con được tiếp xúc thế nào là marketing offling, chúng con đi phát voucher giới thiệu về phòng khám, voucher tặng buổi trải nghiệm vật lý trị liệu…. Ban đầu con chẳng biết nói gì cả, nhưng dần rồi lại thành quen, đứng trước những anh chị làm ngân hàng, con thấy mình tự tin hơn rất nhiều…
Xuất thân từ nhân viên nhân sự, con nhận thấy rằng trong hai tháng làm việc tại Quảng Ninh, thành công lớn nhất của con là vấn đề nhân sự. Từ khi chi nhánh chỉ có duy nhất một nhân sự là con, giờ đã trở thành 5 nhân sự rồi đó mẹ ạ.
Xuống QN ăn mừng doanh số nhiều quá, uống highland nhiều nên các chị trong team có nói : “Không giảm cân thì đứng có về em nhé”- nhìn tin nhắn mà con chẳng biết mình “béo mập béo xinh” hay là…..
Mọi người đều rất tuyệt vời, rất năng lượng, và vì mục tiêu chung để phát triển chi nhánh. Con tin rằng, thời gian làm việc với mọi người không nhiều nhưng sẽ để lại cho mọi người những ấn tượng thật tốt về con gái của mẹ. Con được nghe rằng: Muốn đốt cháy người khác thì bản thân phải là ngọn đuốc sáng rực, chính vì thế con sẽ cố gắng nhiều hơn nữa để chính con cũng là người mà những người khác muốn noi theo.
Ngày 10/10 là ngày mà con kết thúc chuyến công tác tại Quảng Ninh rồi, dù chưa thành công theo kỳ vọng của ban lãnh đạo tới cho con nhưng con vẫn quay về để tiếp nhận những nhiệm vụ mới tại Hà Nội . Sinh nhật sau 2 tháng rồi, mà giờ con mới nhận được lời chúc của các anh chị đấy ạ. Huhu đáng yêu quá luôn
Đơn vị con mới về công tác là nơi mà ban kinh thư đang làm việc, tất cả cán bộ nhân viên luôn tận tâm phục vụ, nhiệt huyết trong công việc. Ở đây, con trực tiếp cùng các chị đi tới các tỉnh, trao đổi và giới thiệu về bệnh viện nhiều hơn, kết nối nhiều tỉnh thành để bà con có cơ hội thăm khám miễn phí mẹ ạ. Con có thể tự tin hơn, giao tiếp tốt hơn, và học được cách tương tác và chăm sóc khách hàng như nào để bà con thấy thoải mát và gắn kết nhất giữa bệnh viện và nhân dân. Con cũng chưa từng nghĩ rằng, sẽ có ngày con quay lại trường đại học để kết nối và hỗ trợ các bạn sinh viên mới ra trường giống như 1 năm về trước của con. Con sẽ hỗ trợ được thêm nhiều bạn nữa để có cơ hội phát triển và làm việc tại môi trường giống như Vietmec ạ. Để có nhiều bạn hơn nữa, cùng con phát triển bản thân, góp sức cho sự lớn mạnh của tập đoàn Vietmec.
Có những khi quay cuồng vào công việc, vào học tập mà ít khi gọi điện về cho bố mẹ, bố mẹ đừng trách con nhé, con chỉ muốn rằng con sẽ không phải mối lo của bố mẹ sau nữa, thay vì đó con sẽ trở thành chỗ dựa của bố mẹ khi bố mẹ cần tới. Con cũng chẳng thể tìm được ra một môi trường văn hóa con người như ở Vietmec, nơi mà ban lãnh đạo quan tâm đến nhân viên, quan tâm đến học tập, đào tạo kiến thức nhân viên như vậy. Chẳng có ban lãnh đạo nào 1 tuần dành 2 buổi để đào tạo nhân sự như này. Mà những buổi đào tạo ấy có khi là đến 24h00 đó mẹ ạ. Thời gian này nếu nhìn vào thời gian rời khỏi nhà, có lẽ mẹ cũng sẽ lo lắng cho con nhiều hơn, và chẳng thể hiểu con đang làm việc như thế nào? Mẹ yên tâm nhé, con chỉ “cho não ăn ” thôi ạ, muốn giỏi hơn, muốn thành công hơn không còn con đường nào khác ngoài học. Đây là những hình ảnh học tập của chúng con đó ạ:
Những lớp học mà không phải ai cũng được học. Thật may mắn khi con được đứng cùng hàng ngũ trong ảnh mẹ ạ.
Năm nay là năm sinh nhật 10 tuổi của Vietmec, con hi vọng rằng, đây sẽ là thanh xuân của con. Thanh Xuân sẽ cùng Vietmec lớn mạnh hơn nữa, mang lại nhiều giá trị cho xã hội, “Hơn cả tình thân- Tận tâm cứu chữa”. Con cảm ơn mẹ đã luôn ủng hộ con, động viên con và lo lắng cho con rất nhiều. Mẹ hãy tin tưởng vào sự lựa chọn của con gái mẹ nhé. Con gái của mẹ sẽ trưởng thành hơn khi làm việc tại Vietmec. Con yêu mẹ nhiều lắm.
Người gửi
Con gái của mẹ.
Người dự thi: VM43: Nguyễn Thị Thanh Xuân – Đơn vị Văn phòng Tập đoàn
Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!